Hạnh phúc thật quá mong manh đôi khi mình chưa kịp cảm nhận được thì nó đã trôi qua.
Vậy là mình đã xa nhau thật rồi phải không em, dẫu biết rằng thật khó quên đi những gì đã qua giữa chúng mình. Nhưng anh luôn ý thức được mình phải quên, phải cất giấu thật sâu những kỷ niệm ấy để không làm em đau đớn mỗi khi nhớ lại.
Hạnh phúc thật quá mong manh đôi khi mình chưa kịp cảm nhận được thì nó đã trôi qua. Anh biết sẽ khó khăn biết chừng nào khi không còn em bên cạnh dù chỉ là trong tiềm thức, con đường phía trước giờ chỉ còn lại mình anh, em ở rất gần nhưng lại rất xa xôi.
Ngày qua ngày anh vẫn nhớ về em như anh đã từng nhớ vẫn yêu em, vẫn đợi chờ. Bây giờ đâu còn ý nghĩa gì nữa phải không em? Mọi thứ đã qua hết rồi, tất cả chỉ còn là kỷ niệm, chúng mình đã vượt qua bao khó khăn để đến với nhau vậy mà giờ này mình phải xa nhau mãi mãi. Vì sao vậy em? Vì chúng mình không chia sẻ nên không hiểu được nhau hay vì lòng người thay đổi.
Lời em nói có lẽ em đã quên hết rồi đúng không? Xa nhau rồi lòng em đã thanh thản, đã bớt mệt mỏi. Thôi em hãy cứ quên đi và anh cũng vậy, anh cũng sẽ quên em thôi để bắt đầu một cuộc sống mới. Chia tay để em có được cuộc sống vui vẻ hơn, hạnh phúc hơn. Anh đã không mang lại cho em cuộc sống ấy nên em hãy sống thật tốt em đã lựa chọn nhé!
Anh cũng hy vọng sẽ gặp lại em để được nhìn thấy em hạnh phúc, cảm ơn em về những tháng ngày đã yêu nhau. Cảm ơn những buồn vui của mối tình đầu em đã mang đến cho anh, cảm ơn em về tất cả. Tạm biệt em, tạm biệt mối tình đầy nước mắt, tạm biệt những vụng dại thuở ban đầu, tạm biệt...
[You must be registered and logged in to see this image.]